Những bài thơ lục bát hay nhất về tình yêu, quê hương và cha mẹ
Bạn đang xem: Những bài thơ lục bát hay nhất về tình yêu, quê hương và cha mẹ
Những bài thơ lục bát hay nhất là tổng hợp các bài thơ lục bát về tình yêu, quê hương, mùa thu, thầy cô, cha mẹ…. Những bài thơ này luôn được bạn đọc yêu thích và săn đón nồng nhiệt. Hy vọng các bạn đọc yêu thơ sẽ tìm thấy được sự đồng điệu trong những bài thơ dưới đây. Với âm điệu gần gũi, thơ lục bát thường xuất hiện trong nhiều đề tài. Cùng điểm lại những bài thơ lục bát hay nhất về tình yêu, quê hương và cha mẹ nhé!
Những bài thơ lục bát hay nhất về quê hương là một trong những chủ đề thường thấy trong nền thơ ca Việt Nam. Nó không chỉ bày tỏ sự nhớ nhung nơi quê nhà mà còn là sự ca ngợi về mảnh đất nơi ta đã sinh ra và lớn lên. Bên cạnh đó, nhiều nhà thơ cũng mượn hình ảnh quê hương để nói về sự nhung nhớ một dáng hình nào đó.
Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè à ơi
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơ
Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu
Quê hương là tiếng sáo diều
Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê
Quê hương là phiên chợ quê
Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa
Quê hương là một tiếng gà
Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng
Quê hương là cánh đồng vàng
Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều
Quê hương là dáng mẹ yêu
Áo nâu nón lá liêu siêu đi về
Quê hương nhắc tới nhớ ghê
Ai đi xa cũng mong về chốn xưa
Quê hương là những cơn mưa
Quê hương là những hàng dừa ven kinh
Quê hương mang nặng nghĩa tình
Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời
Quê hương ta đó là nơi
Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.
Trở về tìm mái nhà quê
Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa
Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa
Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho
Tìm đàn trâu với con đò
Áo bà ba mẹ câu hò trên sông
Nón lá nghiêng nắng nước ròng
Miền quê khó nhọc con còng con cua
Lục bình tim tím mùa mưa
Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo
Khói lên cháy bếp nhà nghèo
Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi
Heo gà chạy ngược chạy xuôi
Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê
Cánh cò trắng xóa vọng về
Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên
Đậm đà ký ức giao duyên
Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao
Con dù biền biệt phương nào
Quê hương một dạ dạt dào khó phai.
Con nghe Mẹ kể ngày xưa,
Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.
Bình yên những mái tranh che,
Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.
Quê hương hai tiếng dịu dàng,
Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.
Làm trai, chữ hiếu chưa tròn
Quê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.
Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,
Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.
Sông Thu, một thuở thiếu thời,
Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.
Miền trung chín nhớ, mười thương
Con như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.
Sông Thu bên lỡ, bên bồi
Quê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.
Con chưa về lại quê nhà,
Nên đâu biết được, đường xa hay gần?
Lòng con day dứt, băn khoăn
Nữa đời tóc đã pha dần màu sương.
Bao giờ về lại quê hương
Để xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?
Sông Thu xanh thẫm một màu
Bãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.
Bây chừ, Mẹ đã yên nằm
Lấy ai dìu dắt về thăm quê nhà
Đời con rồi cũng sẽ qua,
Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.
Quê hương đẹp tựa vần thơ
Sông Thu với những bến bờ yêu thương.
Dù cho xa cách dặm trường,
Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…
Cảnh quê bình dị khiêm nhường
Mà sao quá đỗi thân thương với đời
Trưa hè vọng tiếng ru hời
Đong đầy thương mến trong lời mẹ ru
Chiều tà tiếng sáo vi vu
Mênh mang trời đất lãng du thanh bình
Người quê mộc mạc chân tình
Cùng nhau đùm bọc hết mình đói no
Đồng quê mỏi rã cánh cò
Cho ta hạt gạo thơm tho nuôi người
Dân quê rạng rỡ nụ cười
Yêu thương đùm bọc lòng người thiện chân
Bản tính vốn rất chuyên cần
Hăng say lao động gian truân chẳng sờn
Cùng nhau xây dựng giang sơn
Để cho cuộc sống đẹp hơn với đời
Cảnh quê xanh thắm tuyệt vời
Thân thương gắn bó với đời dân quê
Bình dị mà vẫn đam mê
Đó là nơi chốn ta về ai ơi.
Chiều tà nắng ngã triền đê
Mục đồng thông thả đi về lưng trâu
Dòng sông xanh ngắt một màu
Một đàn cò trắng từ đâu bay về
Bình yên một buổi chiều quê
Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh
Ngoài đồng cây lúa còn xanh
Chiều quê êm ả trong lành biết bao
Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau
Mọi người xong việc gọi nhau ra về
Giờ đây đêm cũng đã về
Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương
Bình minh một sớm mù sương
Đàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơ
Cánh cò bay lạc vào thơ
Làm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng
Con đò nằm dưới bến sông
Hình như nó cũng chờ mong một người
Người người rôm rả nói cười
Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non
Tình quê một dạ sắc son
Ở nơi thành thị em còn nhớ không
Con đò bến cũ chờ mong
Hôm nào anh cũng chờ trông em về.
Quê hương nơi ấy xa mờ
Bình yên trong những câu thơ ngọt ngào.
Cánh cò đắm đuối nghiêng chao
Hương sen dìu dịu đọng vào lời ru.
Chợt nghe một tiếng chim gù
Lao xao đồng lúa mùa thu chín vàng.
Con đò lả lướt sang ngang,
Triền đê bay lượn mênh mang cánh diều.
Thoảng nghe trong gió phiêu diêu,
Sáo ai đổ tiếng trời chiều bâng khuâng.
Sao nghe lòng cứ lâng lâng,
Nhìn sang bên ấy một vầng trăng tươi.
Dấu sau vành nón nụ cười,
Duyên duyên má thắm xinh tươi mắt huyền.
Bàn chân đi khắp mọi miền
Quê nhà hai tiếng thiêng liêng trong lòng.
Quê hương xa cách phương trời
Nỗi buồn thương nhớ đầy vơi trong lòng.
Đêm ngày hết nhớ lại mong
Hướng về quê mẹ ròng ròng lệ rơi..!
Nhớ chiều ra ngắm biển khơi
Cánh buồm theo gió về nơi chốn nào?
Quê hương hai tiếng ngọt ngào
Mẹ cha xa cách bao năm
Ban ngày thương nhớ, đêm nằm chiêm bao.
Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dào
Vẫn còn đầy ắp xuyến xao tâm hồn.
Nhớ quê lòng dạ bồn chồn
Mỗi lần ngắm cảnh hoàng hôn… xa nhà.
Quê hương – hai tiếng thiết tha
Còn in ký ức đậm đà yêu thương…
Tuổi thơ cắp sách đến trường
Lớn lên đi khắp bốn phương chân trời.
Nhớ về quê mẹ yêu ơi!
Bâng khuâng lại thấy bồi hồi trong tim.
Những bài tơ lục bát hay nhất về tình yêu dưới đây gồm có bài thơ lục bát tình yêu buồn, lãng mạn …. Nó thể hiện đầy đủ cảm xúc trong tình yêu giúp các bạn đọc cảm nhận được các cung bậc cảm xúc trong tình yêu và dễ dàng thể hiện được tình cảm của mình với người ấy. Bạn có thể gửi những bài thơ hay về tình yêu này đến cho người ấy.
Cho anh những bữa cơm ngon
Cho anh khẽ chạm môi son hằng ngày
Cho anh giấc ngủ nồng say
Cho anh lời đẹp ý hay dịu dàng
Cho anh dáng ngọc đoan trang
Cho bầy trẻ nhỏ em càng yên tâm
Em xin chia sẻ thăng trầm
Em xin xoá bỏ sóng ngầm đời anh
Em sẽ là gió mát lành
Hôn lên môi mắt để anh vui cười
Em sẽ là đoá hoa tươi
Cho anh hương dịu, cho người vợ ngoan
Bề trên hiếu kính vẹn toàn
Bởi yêu dạ cứ hân hoan rạng ngời
Anh à thương lắm anh ơi
Bên em mãi mãi trọn đời nhé anh.
Tình yêu là phép nhiệm màu
Giúp ta nhích lại gần nhau trong đời
Xua tan cảm giác chơi vơi
Niềm tin rực sáng, cảnh đời đẹp hơn.
Xóa đi bao nỗi giận hờn
Trí tâm thức tỉnh không sờn nghĩa ân
Gần xa trợ giúp tương thân
Anh em, cha mẹ ân cần hỏi han.
Giảm đi bao cảnh trái ngang
Nỗi lòng nhẹ nhõm, thênh thang bước đường
Không còn chua xót đêm trường
Đớn đau trăn trở, chán chường kêu oan.
Không còn là giấc mơ hoang
Nhà nhà đầm ấm vẹn toàn yêu thương
Nụ tình chớm nở vấn vương
Đua nhau khoe sắc môi hường nở hoa.
Tình yêu như một giấc mơ
Không ai biết được chữ ngờ trước đâu
Biết là chuốt lấy khổ sầu
Nhưng ta vẫn cứ cấm đầu vào yêu
Thề non hẹn ước thì nhiều
Mấy ai làm được cái điều đó chưa
Như trời sáng nắng chiều mưa
Như mây và gió đẩy đưa bất thường
Lần đầu nếu chọn sai đường
Có khi chuốt lấy đau thương cả đời
Không như các thứ trò chơi
Mà người điều khiển được rồi chán ngay
Yêu nhau thì phãi nồng say
Chọn đời suốt kiếp không thay đổi lòng
Cũng không một dạ hai lòng
Đồng cam cộng khổ vợ chồng bên nhau
Sớt chia cay đắng ngọt ngào
Thì làm gì có thương đau để buồn
Quan tâm nhiều đến đối phương
Mãi không có chuyện lệ tuông vì tình.
Yêu thương gửi hết nơi xa
Kèm theo cả những hương hoa ngọt ngào,
Em tôi dáng nhỏ thanh cao
Nụ cười đằm thắm đi vào tim anh.
Với bao mộng ước mong manh
Anh trao em cả mộng lành ngàn năm,
Ngọt ngào, sâu lắng, âm thầm
Dịu êm thơm ngát hương trầm quế xưa.
Ngoài trời đã đổ cơn mưa,
Mình anh ngồi ngắm gió mưa mặc lòng.
Nhớ em thơ mộng trắng trong
Đam mê tình tứ, cho lòng xuyến xao.
Nhớ em, nỗi nhớ ngọt ngào
Gửi theo mây gió đi vào trùng khơi.
Đậm đà như sắc xuân ngời
Cho anh ấp ủ một trời yêu thương.
Em là góc nhỏ thiên đường
Em là yêu dấu, mến thương ngọt ngào
Em như trăng sáng trên cao,
Nụ cười ánh mắt dạt dào tim anh!
Nhớ em nhớ đến vô cùng
Từng giây từng phút muốn chung lối về
Nơi đây xin trọn câu thề
Đợi em trở lại nơi quê thanh bình.
Cảm ơn lời nói chân tình
Của người con gái đẹp xinh nhất đời
Yêu nhau chẳng muốn xa rời
Nhưng vì nghịch cảnh lệ rơi cam đành.
Ai ơi xin hãy chân thành
Cho nợ duyên mãi an lành tháng năm
Dù rằng còn mãi xa xăm
Tình anh vẫn đợi đêm nằm nhớ thương.
GIọt sầu cứ thế hoài vương
Em ơi có biết canh trường xót xa
Yêu em anh mãi thật thà
Chờ ngày hội ngộ đậm đà duyên trao.
Lời yêu anh gửi vào thơ,
Trao em hạnh phúc mong chờ bấy lâu.
Con tim anh mãi u sầu,
Khắc ghi đậm nét ngàn câu thơ tình…
Em cười chúm chím thật xinh,
Đôi mắt ẩn chứa ân tình xuyến xao.
Nụ hôn nồng ấm hôm nào,
Chứa tình anh đó dạt dào thương yêu.
Đâu rồi em những buổi chiều,
Cùng anh dạo phố yêu kiều dáng xinh.
Đâu rồi những sáng bình minh,
Em mang hạnh phúc, ân tình trao anh.
Nhớ sao, giọng nói yến oanh,
Dịu dàng thủ thỉ, ngọt lành bên tai.
Nhớ sao, nỗi nhớ thật dài…
Bên em say đắm, thiên thai cuộc tình!
Tình yêu là chuyện muôn đời
Khi yêu có cả ngọt bùi đắng cay
Dạt dào ngây ngất đắm say
Giận hờn đến nỗi lung lay dạ lòng
Si mê trải thảm hoa hồng
Cách xa nhung nhớ phập phồng nỗi lo
Khi gần cự cãi đôi co
Chỉ vì tự ái khiến cho hiểu lầm
Rút lui lặng lẽ âm thầm
Bằng không quậy phá hờn căm thỏa lòng
Gây nên bi kịch bão giông
Sẵn sàng bẻ gãy chữ đồng làm đôi
Sao không suy nghĩ thử coi
Chịu lui một bước khúc nôi giải bày
Lẽ nào sớm tối đổi thay
Hãy nên hòa giải sống ngay hết lòng
Vị mùi tha thiết thắm nồng
Cùng nhau vun đắp thông dòng nghi nan
Ra vào chỉ biết khóc than
Chi bằng nuôi dưỡng tâm an nghĩa tình.
Anh tìm chút nắng thu vàng
Mang về sưởi ấm má nàng hây hây
Tìm đâu ngọn gió thơ ngây
Đem về thổi mát vai gầy tóc em
Anh tìm trong giữa màn đêm
Ngôi sao lấp lánh cánh mềm tặng em
Tìm trong nỗi nhớ không tên
Đâu là nhớ nhất đặt lên môi hồng
Tìm trong giá rét mùa đông
Đâu rồi hơi ấm tình nồng hai ta
Để tim yêu mãi hát ca
Cau trầu quyện thắm thiết tha mặn nồng
Tìm trong sợi nắng hừng đông
Tinh khôi ấm áp rực hồng sớm mai
Gom về thắp sáng ngày dài
Chặng đường đôi lứa chung vai gánh gồng
Tìm trong thăm thẳm đáy lòng
Sắt son chung thuỷ mãi vòng tay yêu!
Anh luôn mơ ước mộng lành
Dù cho xa cách tình anh vẫn nồng.
Em ơi ! bao nỗi nhớ mong
Đừng làm băng giá… má hồng phôi phai.
Tim anh cửa đóng then cài
Nỗi buồn man mác biết ai thương mình?
Hẹn nhau trọn kiếp ba sinh
Có ai biết trước biển tình bão giông?
Nỗi niềm em có biết không?
Tình anh rơi xuống dòng sông Thu Bồn.
Mỗi khi chiều tím hoàng hôn
Lòng anh khắc khoải…bồn chồn nhớ em.
Nỗi buồn thương nhớ trong đêm
Em như làn gió bên thềm đợi anh.
Bao nhiêu tình cảm chân thành
Trao nhau ân ái em anh thỏa lòng.
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Tình yêu mãi mãi trong lòng đôi ta.
Anh mang tình ấy đi rồi
Cho em hụt hẫng một đời buồn tênh
Bóng chiều chìm nổi đan xen
Đèn hiu hắt bóng chung riêng nặng lòng
Em về đón ngọn thu phong
Chỉ còn kỷ niệm tơ hong chiều tàn
Anh đem giông gió phũ phàng
Liêu xiêu sợi nhớ bẽ bàng năm canh
Bao năm chăm chút mộng lành
Sao anh hờ hững ngày xanh… cuối cùng
Ước nguyền xây ước mơ chung
Lòng sao giông bão khoanh vùng hỡi anh
Tàn thu lá úa lìa cành
Nửa đời lở dở mắt xanh lệ mờ
Chạnh lòng ra ngẩn vào ngơ
Tháng năm với những lời thơ lặng buồn
Người ơi! Lệ đã cạn nguồn
Sóng xô còn chút dư hương nồng nàn
Mai này đời sẽ sang trang
Trong ta một chút mộng vàng tình thu
Em như làn gió mát lành
Mơn man trên mái tóc anh nhẹ nhàng.
Mùa xuân thủ thỉ khẽ khàng
Lời yêu thương…thật dịu dàng ấm êm.
Anh về thao thức từng đêm
Em như làn gió bên thềm đợi anh.
Đêm hè dưới ánh trăng thanh
Ru anh gió hát ngọt lành tiếng yêu.
Em như làn gió trong chiều
Trời xanh bát ngát sáo diều vi vu..!
Em như làn gió mùa thu
Đưa hương hoa sữa biết từ nơi nao?
Em như làn gió hanh hao
Đông về lạnh giá làm xao xuyến lòng.
Trời cao, biển rộng mênh mông
Em làm gió thổi, mây hồng là anh.
Tình yêu gắn kết trung thành
Bên nhau mãi mãi em – anh suốt đời.
Tôi là muôn hạt nắng trong
Sưởi cho em những đêm đông lạnh lùng
Tôi là ngon gió phiêu bồng
Xua cơn nắng hạ quạt nồng mỗi đêm
Là mưa réo rắt bên thềm
Ru em vào giấc êm đềm tình say
Trao em trọn ước mơ đầy
Ngu ngơ tôi đã bao ngày nâng niu
Em cho tôi chút hương yêu
Cho tôi nỗi nhớ bao đăm chiêu bao ngày
Em là cỏ – tôi là cây
Đất không chăm bón sao đầy mầm xanh
Tôi là yến – em là oanh
Cất cao tiếng hót trên cành sớm mai
Yêu em… tôi đã mệt nhoài
Vì ai em đã nhạt phai tim hồng
Bây giờ tình có như không
Em quên đi cái mặn nồng thuở nao
Tôi về bạn với trăng sao
Để quên vạt nắng hanh hao cuối chiều
Những bài thơ lục bát hay nhất về cha mẹ là một cách để thể hiện tình yêu đối với đấng sinh thành. Họ là người có công ơn sinh thành và nuôi dưỡng, cả một đời đã vất vả vì chúng ta. Để cảm nhận được tình cảm thiêng liêng của cha mẹ dành cho chúng ta to lớn nhường nào,hãy cùng đọc các bài thơ lục bát hay về cha mẹ dưới đây nhé.
Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!
Mẹ là cơn gió mùa thu
Cho con mát mẻ lời ru năm nào
Mẹ là đêm sáng trăng sao
Soi đường chỉ lối con vào bến mơ
Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ
Cho con thành tựu được nhờ tấm thân
Mẹ thường âu yếm ân cần
Bảo ban chỉ dạy những lần con sai
Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng
Lòng con vui sướng nào bằng
Mẹ luôn bênh cạnh …nhọc nhằn trôi đi
Mẹ ơi con chẳng ước gì
Chỉ mong có Mẹ chuyện gì cũng qua
Vui nào bằng có Mẹ Cha
Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương
Cho con dòng sữa ngọt đường
Mẹ là ánh sáng vầng dương dịu kỳ
Xua đêm tăm tối qua đi
Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.
Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần.
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
Ơn Cha mẹ như biển trời
Làm sao đong đếm giữa đời được đây?
Nuôi con khó nhọc tháng ngày
Sớm hôm tần tảo cấy cày đồng sâu
Cuối chiều tháng bảy mưa Ngâu
Ướt thân Cha Mẹ nào đâu quản gì.
Tiền tài vật chất sá chi
Bạc vàng gấm lụa mấy khi sánh bằng
Công Cha ơn Mẹ vĩnh hằng
Trong tâm ta mãi bội phần lớn lao.
Sống làm sao? Nghĩ làm sao?
Cho ngày mai chẳng lao đao nỗi lòng
Một đời thanh thản thong dong
Trọn phần hiếu thuận, trắng trong tâm hồn.
Sống sao, dạ chẳng bồn chồn
Không ray rức bởi dại khôn rạch ròi
Làm người cũng dễ lắm thôi
Hiếu trung vẹn vẻ tinh khôi nghĩa tình.
Đạo Nhân ta giữ lấy mình
Công ơn hoạn dưỡng sinh thành thấm sâu
Sớm khuya xin hãy nguyện cầu
Mong cho Cha Mẹ bạc đầu an yên!
Ơn đời con đã sinh ra
Biển khơi là mẹ, cha là núi non
Bao nhiêu vất vả gầy mòn
Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười.
Mẹ là tia nắng vàng tươi
Thắp lên ánh sáng trong người của con
Mẹ ơi hãy mãi cười giòn
Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò.
Cha cho những bát cơm no
Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru
Tóc con mọc tốt đầu xù
Bố ngồi cắt tỉa chỉnh chu mượt mà.
Bây giờ con lớn đi xa
Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi
Lòng con thấp thỏm bồi hồi
Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
Một người vất vả đau thương
Sớm hôm làm lụng nuôi con thành người
Đó là hình ảnh mẹ tôi
Tình thương bát ngát bao la bằng trời
Mẹ tôi da đã sạm rồi
Bàn tay có nếp áo thì bạc phai
Thế mà sớm buổi chiều hôm
Buổi trưa nắng chói vẫn ra ruộng đồng
Cho con bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần
Thương nhiều thương lắm mẹ ơi!
Mẹ là tất cả cuộc đời của con.
Cuộc đời bao nỗi đắng cay
Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào
Hôm nay nước mắt tuôn trào
Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang
Cho con cuộc sống vinh quang
Tương lai tươi sáng, muôn vàng mai sau
Tóc nay mẹ đã bạc màu
Vì bao khổ cực, dải dầu sớm trưa
Thương con không quảng nắng mưa
Thức khuya dậy sớm, mưa giông không màng
Gian lao khổ cực nào than
Cho con no đủ, hiên ngang với đời
Con đây chẳng nói nên lời
Nghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghi
Lạy cha lạy mẹ con quỳ
Công ơn trời biển, đời đời không quên.
Đường xa heo hút dặm ngàn
Đời cha vất vả gian nan thác ghềnh.
Nhiều khi cuộc sống bấp bênh
Nẻo nào cha đến cũng lênh đênh thuyền…
Khó khăn đeo bám chẳng yên.
Đi tìm cơm áo kiếm tiền nuôi con.
Con bây giờ đã lớn khôn
Thương cha, lòng dạ héo hon nỗi sầu.
Cha già hay ốm hay đau
Lắm khi ngã bệnh, con đâu có gần…
Biết cha lo lắng trăm phần
Khi con xa hẳn người thân… ruột rà
Ước gì về được hôm qua
Về đây có mẹ có cha ngóng chờ…
Đời mẹ chịu khổ đã nhiều
Đói cơm thiếu áo để chiều các con
Cho dù thân mẹ gầy còm
Vì con mẹ đã hao mòn tuổi xuân
Bao nhiêu khó nhọc gian chuân
Ghé vai mẹ gánh ngàn cân cuộc đời
Nắng hè đè nóng lưng phơi
Chân trần lạnh cóng dưới trời rét đông
Cả đời công việc chất chồng
Việc nhà việc nước mẹ không quản gì
Nuôi con mẹ dạy từng li
Mẹ nâng con những bưới đi đầu đời
Chăm từng giấc ngủ con ơi
Cho con được sống dưới trời tự do
Bù đầu công việc mẹ lo
Thấy con khôn lớn mẹ cho rât nhiều
Về nhìn bóng mẹ liêu xiêu
Chúng con thương mẹ bao nhiêu chẳng vừa
Trông mẹ đội nắng dầm mưa
Cuộc sống còn khổ vẫn chưa thoát nghèo
Làn da mẹ đã nhăn nheo
Là bao vất vả bám theo mẹ rồi
Ai còn có mẹ trên đời
Chăm sóc để mẹ được cười vui lên
Xin mọi người nhớ đừng quên
Bó hoa hồng thắm dâng lên mẹ hiền
Con đi qua khắp mọi miền
Mẹ là cô giáo đầu tiên của mình.
Nắng chiều đã tắt bên sông
Mẹ già mòn mỏi chờ mong con về
Lòng đau ruột thắt não nề
Tuổi già hiu quạnh sớm khuya một mình.
Cũng vì con phải mưu sinh
Xa quê đất Mẹ… gia đình thân yêu
Để cho sớm sớm chiều chiều
Vào ra Mẹ ngóng cô liêu đợi chờ.
Mái đầu tóc đã bạc phơ
Tuổi già sức yếu biết nhờ ai chăm
Mẹ mong ngày tết ngày rằm
Để con nghỉ phép về thăm một lần.
Con đi đã mấy mùa xuân
Chưa về thăm Mẹ.. sống gần Mẹ hơn
Bao năm Mẹ chịu tủi hờn
Cứ mong cứ ngóng cô đơn tuổi già.
Trên đây là những bài thơ lục bát hay nhất về tình yêu, quê hương, cha mẹ… mà bạn nên đọc. Hy vọng bạn cũng sẽ tìm được sự đồng cảm trong những vần thơ này. Biết đâu bạn cũng có thể viết được những vần thơ hay ý nghĩa dành tặng cho cha mẹ hay các vần thơ về tình yêu, quê hương chẳng hạn.