Giáo Dục

Tả con hổ trong sở thú (hay nhất)

Trường Tiểu học Thủ Lệ xin giới thiệu đến các em bài văn mẫu Tả con hổ trong sở thú dưới đây nhằm giúp các em biết cách viết bài văn tả về con vật hay và sáng tạo nhất. Chúc các em có những bài văn thật hay nhé!

Bạn đang xem: Tả con hổ trong sở thú (hay nhất)

Đề bài: Bằng một bài văn ngắn em hãy tả về con hổ mà em đã quan sát được trong vườn thú.

Gợi ý làm bài:

Thứ bảy tuần vừa qua em và các bạn cùng lớp được cô giáo dẫn đi tham quan sở thú, em rất vui vì được nhìn thấy rất nhiều những con vật. Trong đó, con vật mà em rất yêu thích, đó là con hổ.

Con hổ rất to lớn và có một bộ lông màu đỏ cam vằn đen trông rất đẹp. Con hổ có hai cái tai nhỏ xinh trên đầu, đôi mắt tròn, màu xanh lục như hai viên bi ve, hàm răng trắng, nhọn, khi nó nhe ra trông rất đáng sợ, nhưng nó chỉ nhe răng dữ tợn khi uy hiếp đối thủ của nó và khi nó đi săn mồi. Con hổ có bốn chân với những móng vuốt rất nhọn và sắc, khi đi săn mồi nó có thể chạy rất nhanh và dùng móng vuốt của mình để tấn công con mồi.

Ấn tượng của em về con hổ, đó là một con vật hung dữ và đáng sợ. Mỗi khi xem chương trình thế giới động vật, thấy con hổ rình mồi em rất sợ và cũng không thích con hổ, vì nó rất dữ tợn, nhưng khi đi vào sở thú thì em thấy chú hổ này rất hiền lành, ngoan ngoan, chỉ nằm lim dim một chỗ dưới bóng cây râm, con khác thì đi lại chậm chậm quanh chuồng, dáng đi rất bệ vệ, oai phong như chúa sơn lâm của muôn loài, nó đưa đôi mắt nhìn chúng em, nhưng không hề đáng sợ như em nghĩ.

Lúc đầu em rất sợ không dám lại gần chuồng hổ vì sợ nó nhảy ra khỏi chuồng, nhưng khi thấy chú hổ đi lại ngoan ngoãn trong chuồng chứ không phải bộ dạng hung dữ như trên ti vi thì em đỡ sợ hơn, đến gần chuồng hơn để nhìn rõ hơn. Những chú hổ rất thân thiện, không nhảy ra khỏi chuồng, cũng không tấn công tranh giành nhau, khi được người ở trong sở thú cho ăn thì cũng không tranh giành mà chỉ lặng lẽ ăn, mỗi con ăn ở một góc.

Em tuy vẫn rất sợ những chú hổ hung dữ nhưng qua chuyến thăm sở thú lần này em đã đỡ sợ hơn, em thấy những chú hổ này cũng rất đáng yêu và hài hòa. Em và các bạn đã rất vui vẻ, nhiều bạn cũng giống như em, thấy những chú hổ không còn quá đáng sợ như lúc ban đầu nữa.Nếu có dịp khác, em vẫn muốn cùng các bạn đi chơi sở thú, quay lại thăm những chú hổ đáng yêu.

2. Bài văn mẫu số 2

Loài hổ vốn luôn được mệnh danh là chúa sơn lâm của núi rừng. Sự ranh mãnh của chúng cũng khiến cho con người như chúng ta phải khiếp sợ và nể phục một phần. Em chưa bao giờ được nhìn chú hổ ngoài đời thực bao giờ cho đến khi lên lớp 4 nhà trường tổ chức cho học sinh đi thăm quan ở một vườn thú cách thị trấn khoảng 45km.

Chuyến thăm quan lần này em sẽ đi vào sáng sớm và trở về vào đầu giờ chiều, khi đến vườn thú chúng em được các cô dặn dò kĩ lưỡng là phải đi theo lớp, không được tự ý tách nhau ra đi chơi mà không có người đi cùng. Chúng em liền đồng ý vâng lời và được các cô cùng một số bác phụ huynh dẫn đi vào bên trong.

Cảm giác lần đầu tiên khi được nhìn chú hổ tận mắt, cảm giác của sung sướng vô cùng, cuối cùng sau bao nhiêu ngày tháng chỉ được nhìn chú hổ trên màn hình tivi thì nay cũng đã có thể nhìn chú ở ngoài đời thực. Chú nằm im trong không gian của mình, đôi mắt lim dim nhắm lại. Thân hình của chú to lắm, khiến lũ trẻ như chúng tôi có chút run sợ và im lặng quan sát, không dám cười đùa làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của chú.

Khi nhìn thấy chú hổ, điều em ấn tượng đầu tiên chúng là những sọc vằn trên mình, nó trông thật nổi bật. Bốn chân của chú cũng có văn, móng vuốt thật sắc nhọn khiến tôi cùng đám bạn phấn khích hơn bao giờ hết. Chúng tôi thủ thỉ truyền tai nhau về những gì mà mình quan sát được, phát hiện ra. Điều đặc biệt tôi cảm thấy chú trông quen thuộc đó là gương mặt, gương mặt của chú giống với em mèo ở nhà của tôi, tuy nhiên nó lại ở một phiên bản to hơn.

Chú có đôi tai hình tam giác thật nổi bật, lúc nào cũng vểnh lên như để quan sát vạn vật xung quanh đang chuyển biến. Đôi mắt gườm gườm trông thật uy phong và có chút gì đó hung dữ cùng chiếc mũi ướt rất thính. Những chiếc râu ria mép rất dài và nó trắng như cước vật. Khi chú tỉnh dậy, ngáp một cái thật to để lộ ra hàm răng sắc nhọn khiến cho lũ trẻ chúng tôi một phen khiếp sợ.

Ngắm nhìn chú hổ một lúc rồi chúng tôi được yêu cầu di chuyển sang những vườn thú khác để tham quan tiếp nhưng ấn tượng lớn nhất của tôi về chuyến tham quan đó vẫn là chú hổ đạo mạo và kiêu hãnh, hổ chỉ cần nằm im thôi cũng có thể trở nên nổi bật ở trong vườn thú này.

Quả thực xứng danh với cái tên chúa sơn lâm.

3. Bài văn mẫu số 3

Trong sở thú có nhiều con vật khác nhau, từ hiền lành nghịch ngợm, đến hoang dã dữ tợn. Và trong đó không thể không kể đến những chú hổ hung hãn.

Lần đầu tôi đến sở thú với mẹ là một ngày cuối tuần. Nhưng hôm đó, không quá đông đúc người đến tham quan. Tôi được mẹ dẫn đến các chuồng có các con vật khác nhau. Đến chuồng hổ, tôi dừng lại một lúc. Chú hổ to đang nằm ườn ngủ. Trông lúc này nó mới thật hiền lành và ngoan ngoãn làm sao. Bộ lông vàng cũng vằn kẻ đen trắng làm nổi bật lên vẻ đẹp dũng mãnh của nó. Bốn cái chân thuôn, móng vuốt sắc nhọn được thu lại, giấu dưới lớp thịt đệm của bàn chân. Đôi mắt dữ tợn thường thấy giờ đã nhắm cả lại. Bộ ria mép tua tủa xung quanh. Con hổ đang ngủ say, giờ tôi chỉ nghe thấy tiếng thở của nó. Nhìn ngắm nó lúc này không hề cảm thấy sợ hãi như cái vẻ dữ tợn của nó khi thức dậy. Được mệnh danh là chúa tể rừng xanh nên con hổ lúc nào cũng oai phong bệ vệ. Ngay cả khi nó ngủ cũng khiến loài động vật khác phải tránh xa. Mỗi khi nó gầm lên, vạn vật cũng phải khiếp sợ. Hơn ai hết, tôi hiểu rằng, không nên đứng quá gần chuồng hổ. Nhưng kì thực, khi nó ngủ, tôi rất muốn đưa bàn tay mình vuốt ve lên mình nó, vuốt ve lên bộ lông tuyệt đẹp của nó.

Sau khi kết thúc chuyến đi sở thú cùng mẹ, tôi đã được tận mắt chứng kiến nhiều loài động vật khác nhau. Và thực sự tôi rất thích cái dáng vẻ của chú hổ lúc đó.

4. Bài văn mẫu số 4

Sáng chủ nhật vừa rồi, em được bố đưa đến một sở thú lớn mới mở ở ngoại ô thành phố. Ở đó, lần đầu tiên em được tận mắt nhìn thấy một chú hổ bằng xương bằng thịt. Cảm giác tuyệt vời đến khó mà diễn tả được.

Đó là một chú hổ đã trưởng thành, to lớn và vạm vỡ. Nhìn qua, ngoại hình của nó chẳng khác gì một chú mèo cả, nhưng lớn hơn gấp cả mười lần. Theo thông tin viết ở lối vào, nó là một chú hổ đực hơn ba tuổi, nặng hơn 250kg. Ấy vậy mà trông chú ta di chuyển thật nhẹ nhàng và linh hoạt. Uyển chuyển cứ như là một con mèo khổng lồ. Toàn thân chú được bao phủ bởi một bộ lông màu vàng sẫm, cùng với những vằn đen khiên chú trông thêm hung dữ. Phần văn đen ấy hiện hữu từ trên khuôn mặt cho đến chóp đuôi, như là hình xăm. Riêng phần gần miệng kéo đến cằm, rồi xuống bụng thì có bộ lông màu trắng. Nhìn qua, trông thật là mềm mại. Chú hổ có một hàm răng rất chắc và nhọn, chiếc nào cũng như một chiếc dao lớn, sẵn sàng tiêu diệt con mồi. Cái đuôi của chú khá dài, mảnh, bình thường sẽ thả xuống tự nhiên phía sau, chỉ khi chú chạy nhả thì mới dựng lên để giữ cân bằng. Chỗ ở của chú trong sở thú được kì công xây dựng. Nó chiếm diện tích khá rộng, hơn một nửa sân bóng đá. Ở đó có một hồ nước lớn, phía sau là một hang đá, có tảng đá lớn lộ thiên bên cạnh, còn lại là những bụi cây um tùm. Tất cả tạo cảm giác như là một khu rừng thu nhỏ, nhằm giúp chú hổ sống thật thoải mái.

Đứng quan sát một hổi, em cảm thấy chú hổ là tổ hợp của hai yếu tổ tưởng như trái ngược nhau. Chú ta vừa hung dữ lại vừa đáng yêu. Lúc em đến, chú đang nằm vươn mình trên tảng đá, xòe bốn chân lên duỗi duỗi, vẻ mặt mơ màng, thích chí như chú mèo đang nằm phơi nắng. Khi nghe tiếng động của khách tham quan, chú ta ngoẹo đầu sang với vẻ mặt ngây thơ và tò mò khiến mọi người phải xuýt xoa. Rồi chú ta bật dậy, nằm úp xuống đầy cảnh giác, nhìn chăm chú vào chúng em. Cái đuôi phia sau dựng lên, hai cái tai tròn cũng nghiêng qua, bốn chân chấm đất chờ phát động, siêu dễ thương. Nhưng ngay sau đó, chú ta gầm một tiếng thật lớn, bật nhảy lên chồm về phía du khách, khiến mọi người hết hồn. Lúc ấy, em thực sự cảm nhận được vẻ oai hùng của chú. Và phải thừa nhận rằng, chú ta là một con hổ lớn – chúa tể của rừng xanh.

Buổi tối, khi trở về nhà, em vẫn nhớ mãi về chú hổ ở sở thú. Càng nghĩ, em càng cảm thấy may mắn, vì chú ấy đang được sống rất thoải mái ở đó. Tuy mất đi tự do, nhưng chú sẽ được đảm bảo an toàn khỏi những kẻ săn bắt xấu xa. Em mong rằng, mình sẽ sớm được gặp lại chú hổ trong tương lai.

Đăng bởi: Trường Tiểu học Thủ Lệ

Chuyên mục: Giáo dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button