Giáo Dục

Kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần siêu hay

Viết đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần là đề bài tập làm văn trong chương trình sách giáo khoa lớp 6 mới bộ sách Chân trời sáng tạo dùng trong năm học 2021-2022. Dưới đây là một số mẫu viết về kỉ niệm với người thân trong gia đình có sử dụng dấu ngoặc kép để các em học sinh tham khảo nhằm viết cho mình một đoạn văn hay và ý nghĩa.

Bạn đang xem: Kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần siêu hay

1. Kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần số 1

Nhà thơ Chế Lan Viên đã từng viết: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ/ Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Đối với em, mẹ chính là điểm tựa tinh thần, là người quan trọng và thiêng liêng nhất với em, là động lực và che chở cho em trong suốt những năm tháng ấy. Một trong những kỷ niệm sâu sắc nhất của em với mẹ đó là hôm mà em bị ốm, mẹ đã chăm sóc cho em vô cùng tận tình. Chiều hôm đó, em lỡ dính mưa và bị cảm lạnh. Đến đêm, em lăn đùng ra sốt cao và toàn thân nóng như cục than. Bố em lại đi công tác nên chỉ có em và mẹ ở nhà. Em vẫn còn nhớ gương mặt mẹ lo lắng cho em đến mức độ nào. Mẹ cho em nằm ngay ngắn trên giường, mẹ đắp chăn và chườm khăn cho em. Rồi mẹ chạy đi mua thuốc, nấu cháo, chạy ngược chạy xuôi để chăm sóc cho em suốt cả một đêm. Trong cơn sốt mê man, em vẫn còn cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay mẹ truyền đến mặt và tay em. Đó chính là tất cả tình yêu thương mà em cảm nhận được của mẹ. Em cũng nghe thấy tiếng nói ấm áp của mẹ “Ôi con tôi,…”. Sáng hôm sau, khi em vừa mở mắt dậy thì mẹ cũng dậy theo. Cả đêm, mẹ chỉ chợp mắt được một tí. Thấy em đỡ sốt, mẹ mừng lắm, mẹ ôm lấy em, nước mắt mẹ và em cứ thế mà trào ra. Đó sẽ mãi mãi là kỷ niệm với mẹ mà em không bao giờ quên được.

Kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần

2. Đoạn văn kể về kỉ niệm với một người thân số 2

Bà ngoại là người mà em rất yêu mến và kính trọng. Năm nay, bà đã sáu mươi tư tuổi. Dáng người của bà thanh mảnh. Khuôn mặt trái xoan đã in hằn dấu vết của thời gian. Mái tóc dài của bà giờ đã điểm những sợi tóc trắng. Nhưng với em, bà vẫn còn xinh đẹp lắm. Em vẫn còn nhớ những kỉ niệm về bà. Khi con nhỏ, bố mẹ em thường xuyên bận công việc. Bà ngoại chính là người chăm sóc em từ cái ăn đến giấc ngủ. Tối đến, em thường nằm ngủ cùng bà, để được nghe bà kể chuyện. Giọng kể của bà thật dịu dàng, hấp dẫn. Những câu chuyện cổ tích mà bà kể đến bây giờ em vẫn còn nhớ mãi. Câu chuyện về cô Tấm hiền lành, chàng Thạch Sanh dũng cảm hay cậu bé thông minh. Nhờ có bà, tuổi thơ của em đã thật hạnh phúc. Em rất yêu mến và kính trọng bà ngoại của mình.

3. Viết đoạn văn kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần của mình số 3

Mẹ là điểm tựa tinh thần lớn nhất của em. Em có rất là nhiều kỉ niệm về mẹ nhưng kỉ niệm đáng nhớ nhất là năm lớp 1. Em còn nhớ như in ngày 05 tháng 09 năm 2016 là ngày khai giản năm học đầu tiên của em. Ngày đó Mẹ xin nghỉ phép để dẫn em đến trường. Trước đó mẹ đã giúp em chuẩn bị đầy đủ đồ dùng học tập. Sáng hôm sau vì háo hức nên em đã dậy rất sớm. Đúng 06 giờ 30 mẹ chở em đến trường. Khi đến trường, mẹ dắt em đi vào lớp học. Nhìn xung quanh ai cũng lạ, em cứ nắm lấy tay mẹ không rời, mẹ động viên em để em thấy tự tin hơn. Chiều lúc tan học em đã thấy mẹ ở cổng chờ sẵn rồi, em leo lên xe và cùng mẹ đi về. Trên đường về em kể cho mẹ nghe những gì xảy ra trong hôm nay Kỉ niệm về ngày khai trường đầu tiên tuy lo lắng nhưng có nhiều bạn bè rất vui. Đối với em, mẹ giống như “một điểm tựa tinh thần” vậy.

4. Kể về kỉ niệm với một người thân số 4

Người mà em luôn xem là điểm tựa tinh thần vững chắc nhất cho mình, chính là bố của em. Bố của em là lính đảo, thường phải đi xa nhà. Việc cả năm chỉ được gặp mặt bố một lần chẳng có gì xa lạ cả. Vì vậy, nên những kỉ niệm cùng với bố thật trân quý biết bao. Nhớ nhất, vẫn là lần bố về nhà vào dịp Tết năm trước. Hôm ấy, đã là chiều 30 Tết, bố bỗng xuất hiện ở cổng một cách bất ngờ với túi đồ và cành đào trên tay. Lúc ấy em vui sướng lắm. Chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được niềm vui đó cả. Em chỉ nhớ rằng, mình đã nhảy ào lên người bố. Vừa khóc vừa gọi: “Bố đã về! Bố đã về!”. Những ngày tết ấy, em chẳng thiết tha gì đi chơi, chỉ quấn bố suốt ngày. Được nghe bố kể chuyện ở đảo, được bố chỉ cho bài toán khó, được bố dặn dò những việc cần làm khi ở nhà thay cho bố. Chính nhờ những lời dạy ấy của bố, mà em đã có thêm động lực để cố gắng học tập và rèn luyện thật tốt.

Viết đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần

5. Đoạn văn kể về kỉ niệm với một người thân có sử dụng dấu ngoặc kép số 5

“Mẹ ơi!” là tiếng gọi mà em luôn cất lên đầu tiên mỗi khi trở về nhà. Vì mẹ là người mà em yêu quý nhất trong gia đình. Từ nhỏ, mẹ đã vừa làm mẹ vừa làm bố, gồng gánh vất vả nuôi em khôn lớn. Mẹ chính là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất cho em phấn đấu mỗi ngày. Thích nhất, là những buổi tối mùa đông. Sau khi học bài, em sẽ lại ngồi cạnh mẹ. Em sẽ gối đầu lên chân của mẹ, chăm chú nhìn mẹ chấm bài cho học sinh. Rồi thiêm thiếp đi lúc nào không hay. Sáng hôm sau, như một phép diệu kì, em sẽ tỉnh lại trên chiếc giường ấm áp. Cảm giác bình yên và hạnh phúc ấy, chỉ có mẹ mới có thể mang lại mà thôi. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, lớn lên thật nhanh để có thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho mẹ.

Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên chuyên mục Tài liệu của Trường Tiểu học Thủ Lệ.

Đăng bởi: Trường Tiểu học Thủ Lệ

Chuyên mục: Giáo dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button