Giáo Dục

Kể chuyện về một người vui tính mà em biết (hay nhất)

Bài văn mẫu Kể chuyện về một người vui tính mà em biết dưới đây nhằm giúp các em rèn luyện và nâng cao kĩ năng viết bài văn kể về một người cụ thể. Bên cạnh đó, bài văn mẫu này còn giúp các em trau dồi thêm vốn từ phong phú cho bản thân. Mời các em cùng tham khảo nhé!

Bạn đang xem: Kể chuyện về một người vui tính mà em biết (hay nhất)

Đề bài: Em hãy viết một bài văn ngắn kể về một người vui tính mà em biết.

Gợi ý làm bài:

Bữa trước em được đi xem xiếc. Diễn viên xiếc làm em chú ý nhất, thích thú nhất chính là chú hề. Chú thật là vui tính và có tài làm mọi người phải cười ngả cười nghiêng.

Người chú dong dỏng cao. Trên đầu chú đội một cái mũ thủng chóp nên có một chỏm tóc chìa cả ra ngoài. Bộ ria của chú rậm và dài, đặc biệt là có thể động đậy mỗi khi chú nói. Hai má chú bôi phấn đỏ chót như má con gái. Áo của chú mặc cũng thấy lôi thôi, cái sơ mi bên trong thì dài tới gần đầu gối còn cái áo ghi lê ở ngoài thì ngắn cũn cỡn chừng nửa lưng. Cái quần của chú rộng lùng thùng ,đôi giày của chú thì to lớn quá cỡ. Chú khệnh khạng đi ra sân. Chú thấy một cây táo có quả chín đeo lủng lẳng. Chú đến gốc cây toan đưa tay hái trộm thì một con chó béc giê lớn ở trong xổ ra. Chú cuống quít chạy trốn nhưng con chó đã ngoạm được một miếng mông quần và cắn rách ngay ra. Chú hề vừa bưng chỗ quần thủng vừa chạy trông mà cười nôn ruột. Thấy người khác tung hứng chú cũng tung hứng nhưng lại bị cái ghế gỗ rơi trúng lưng tuột mất cả cái áo ghi lê. Chú thấy một con khỉ đi xe đạp thì giằng lấy cái xe bé tí của nó toan ngồi lên thì đã ngã chỏng quèo trên sân khấu. Chú hề cứ liên tục làm cả rạp nổi lên những đợt cười dài…

Khi xem xiếc xong, về tới nhà, mẹ em hỏi em “Con xem xiếc có gì vui không?”. Em sốt sắng trả lời ngay: “Thưa mẹ, có chú hề hay lắm mẹ ạ!”.

2. Bài văn mẫu số 2

Bạn Chu lớp em là một học sinh giỏi Văn, Toán, cậu ta đứng đầu lớp 4A. Chữ cậu ta rất đẹp, giành giải Nhất cuộc thi “Vở sạch, chữ đẹp” toàn trường.

Bạn Chu lại được bạn bè quý mến vì tính tình vui vẻ. Bạn Lý trêu chọc: “Chu thêm dấu huyền là chữ chi?” – Là chù, là chuột chù, họ hàng nhà tớ đó! – nói xong, cậu ta vỗ bụng cười tít cá mắt lại.

– Thế tru là con chi bạn Chu?

– Tru là con trâu, dân trọ trẹ choa vẫn nói thế. Dễ ợt mà cũng đố, cũng hỏi.

Chu là kho truyện cười của lớp 4A. Cậu ta kể rất hay các truyện cười, truyện Trạng Quỳnh, truyện Xiển Bột, truyện Ông Ó, .. Một hôm, cả lớp đi chăm sóc vườn hoa, Chu kể câu chuyện “Thôi thật” trong lúc giải lao.

Tất cả các bạn đều ôm bụng mà cười, bò ra mà cười. Mặt tỉnh khô, Chu hỏi cả lớp: “Đố các bạn “trung tiện” là gì?”. Vì không có từ điển, nên không ai giải nghĩa được. Chu chỉ tủm tỉm cười.

Bạn Chu là người như thế đấy. Cậu ta vui nhộn lắm.

3. Bài văn mẫu số 3

Hằng ngày, tôi có được gặp và được biết tới nhiều người vui tính, dễ gần. Tuy nhiên, với em ông nội vẫn là người vui tính và khiến cho em thoải mái nhất mỗi khi nói chuyện với ông.

Năm nay ông đã ngoài 80 tuổi, nhưng ông luôn là cây chọc cười cho cả nhà. Mỗi lần ông về quê tế lễ hay đi du lịch cùng các đồng đội, nhà em cảm thấy như trầm hẳn đi. Vì vậy, mỗi lần ông đi xa ai trong nhà cũng mong ông về sớm.

Trong mỗi bữa cơm hay cả nhà ngồi uống nước, ông thường kể chuyện tếu để mọi người cùng nghe. Thi thoảng ông còn học thêm mấy chiêu hài hước của bác Hoài Linh trên vô tuyến, thế là hôm đó cả nhà được một trận cười no nê.

– Con cún con của ông về đó rồi à, hôm nay, cún của ông được mấy điểm?

Mỗi lần như vậy là em lại sà vào lòng ông và nói:

– Cháu được điểm cao, ông thưởng gì cho cháu đi?

– Một câu chuyện hài nhé! – Ông vui vẻ đáp lại

Vậy là mỗi buổi đi học về tôi đều được nghe ông kể chuyện hài. Mỗi ngày, ông đều xem hài, đọc truyện hài để vừa thư thả đầu óc, vừa giúp con cháu xả mệt mỏi sau mỗi ngày làm việc và học tập mệt mỏi.

Em chưa thấy ai vui tính như ông. Ông luôn vui vẻ, sống tích cực và cảm thấy yêu đời. Chính ông là người đã mang lại cho em nguồn năng lượng sống mỗi ngày. Em rất yêu quý ông và thương ông.

4. Bài văn mẫu số 4

Trong gia đình em ai cũng rất vui tính và dễ gần. Tuy nhiên, người vui tính nhất đó chính là anh trai. Bởi anh là người thường xuyên chơi với em và luôn làm cho em cười.

Anh em là một người rất vui tính. Từ nhỏ đến giờ, em thấy anh lúc nào cũng cười ngay cả lúc anh bị bố mắng. Em còn nhớ có một lần, vì mải đi chơi anh không làm bài tập và bị điểm thấp nên anh bị bố mắng. Nhưng lúc đó, anh chỉ im lặng rồi lại giật giật tay bố xin lỗi rồi cười với vẻ mặt đáng thương khiến bố không nhịn được cười và nhanh chóng nguôi giận. Mẹ mắng anh cũng xài chiêu cũ làm mẹ cười rồi lại hết giận. Nhờ anh trai mà nhà em luôn tràn ngập tiêng cười. Những lúc anh ấy ốm, anh ấy cũng phải chọc cười mọi người bằng được. Em hỏi tại sao anh cứ suốt ngày chọc người khác cười vậy? Anh xoa đầu và nói rằng: Mọi người vui là anh cũng vui, niềm vui khó tìm nên khi anh còn sức chọc cười thì cứ cười đi nhé. Mặc dù là người hay chơi hay chọc nghẹo người khác cười nhưng anh trai em cũng rất thương em. Mỗi khi có đồ ăn ngon hay có đồ chơi mới, anh đều dành cho em, anh luôn bảo vệ em mỗi khi em cần.

Anh trai là người mà em vô cùng yêu quý. Nhờ sự hài hước và vui vẻ hằng ngày của anh khiến cho gia đình em luôn vui vẻ, luôn tràn ngập hạnh phúc. Em cảm thấy tự hào khi có một người anh như vậy.

Đăng bởi: Trường Tiểu học Thủ Lệ

Chuyên mục: Giáo dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button