Giáo DụcLớp 5

Bài văn tả hàng cây xanh bên đường (hay nhất) | Văn mẫu lớp 5

Trường Tiểu học Thủ Lệ xin giới thiệu đến các em tài liệu Bài văn tả hàng cây xanh bên đường dưới đây nhằm giúp các em học sinh lớp 5 rèn luyện và nâng cao kĩ năng viết bài văn tả cảnh hay và đặc sắc nhất. Chúc các em có được những bài văn thật hay nhé!

Bạn đang xem: Bài văn tả hàng cây xanh bên đường (hay nhất) | Văn mẫu lớp 5

Đề bài: Em hãy tả lại hàng cây xanh bên đường mà em đã có dịp quan sát được dưới dạng một bài văn ngắn.

Gợi ý làm bài:

Ai muốn vào làng em phải đi qua một con đường thẳng tắp. Hai bên đường là hai rặng phi lao do các lão nông làng em trồng độ năm sáu năm nay. Ngày ấy, mỗi cây trồng còn nhỏ bé, yếu ớt phải có một vành tre bao quanh bảo vệ, Đội thiếu niên chúng em được phân công chăm sóc, vun tưới hàng ngày. Bây giờ thì cây đã cao vút, xanh um. Đứng trên đê nhìn xuống, hai hàng cây cứ nhỏ dần, như chìa tàn lá đón gió, tạo một màu xanh thẫm. Từng thân cây to bằng cột nhà cách nhau khoảng vài mét đều đặn. Cành cây tỏa ra chi chít, cành nọ đan sang cả cành kia. Lá cây nhỏ, dài, rù xuống từng chùm. Chỉ cần một làn gió thổi nhẹ là phi lao đã cất tiếng reo vui như bản nhạc của rừng. Đứng dưới gốc cây nhìn lên ta tưởng như cây cao vút tận trời xanh làm cho cảnh sắc quê nhà thêm mát mẻ và đẹp tươi lạ lùng. Trên các cành cao, những chú chim sâu ríu rít chuyền từ cành nọ sang cành kia, vừa kêu “tích tích” vừa nghiêng nghiêng, ngó ngó, tìm bắt những con nhện, con sâu, trông thật sinh động.

Những buổi trưa hè đi học về, đi dưới hai hàng phi lao ấy thì thật là khoan khoái. Bóng cây như một bức mành mành che dịu ánh nắng chói chang. Theo chiều gió, lá cây rì rào, vi vu như muốn đưa người ta vào một giấc ngủ êm đềm. Bác xã viên đi làm đồng vất vả, anh cán bộ đạp xe trên đường xa mệt nhọc qua đây, ai cũng muốn dừng chân nghỉ. Chỉ cần nghỉ một lát là mồ hôi biến đâu mất, ai nấy tỉnh táo, dễ chịu hẳn. Còn em, em quên sao được những ngày hè lí thú và bổ ích. Có buổi trưa, em ra đây tranh thủ đọc được chục trang sách. Có những buổi chiều, em dắt trâu đủng đỉnh bước trên con đường này. Vui nhất là những buổi chúng em cắm trại hè dưới bóng cây mát rượi.

Nhìn những con đường rợp mát bóng cây, em lại nhớ đến công ơn của Bác Hồ, Bác đã phát động Tết trồng cây, tự tay Bác đã trồng lên biết bao cây xanh. Vâng lời Bác dạy, chúng em sẽ chăm sóc những hàng cây, không để trâu bò làm gãy. Chúng em sẽ trồng nhiều cây hơn nữa để làm cho xanh tươi hơn quê hương đất nước Việt Nam. Em rất buồn, khi còn một số bạn chưa có ý thức bảo vệ cây.

2. Bài văn mẫu số 2

Có lẽ sau này khi đã lớn, tôi sẽ đi rất nhiều nơi, qua rất nhiều con đường khác có thể to, có thể nhỏ, có thể giàu nhưng trong một góc ở trong tim mình, mọi đường nét của con đường từ nhà đến trường sẽ không bao giờ có thể phai nhòa.

Mỗi sớm mai thức dậy, khi bình minh lên trên thành phố, tôi sải từng bước trên con đường đến trường trong niềm vui hân hoan đón đợi. Nhà tôi ở trong một con ngõ nhỏ hướng ra mặt phố, đi từ ngõ ra là đường lớn và khoảng cách trường vẻn vẹn năm trăm mét đường thẳng. Trên con đường xi măng phẳng lì còn lấp lánh khi ánh mai tỏa rạng ngời, không bao giờ vắng những lượt xe đi ngang. Dù mỗi sáng, khi tôi đi học còn khá sớm nhưng trên đường vẫn rộn ràng tiếng người, tiếng xe làm cho lòng tôi chợt thấy nhuốm màu mùi vị của cuộc sống tươi vui, nhiệt thành. Hai bên đường là nhà cửa cao tầng mọc san sát nhau với những mảng sơn lúc nào cũng tươi mới, càng rực rỡ hơn trong nắng và gió. Trên hè phố, luôn có thể nhìn thấy những tốp người đi bộ buổi sáng, những tốp học sinh đi học,… hòa mình trong không khí tươi vui nói cười của dòng người trên hè phố trong làn gió nhẹ khiến cho tôi yêu quý cuộc sống này biết bao. Dọc con đường còn có những hàng ăn sáng rất khang trang và phong phú như hàng phở, bánh mì, bánh cuốn,… Tôi vẫn thường hay tạt vào các quán trên con đường này để mua đồ ăn sáng, có lẽ đã quen nên tôi luôn thấy đồ ăn trên con đường này là ngon nhất. Trên con đường ấy, cách trường khoảng năm mươi mét, sau khi qua một ngã tư đèn xanh đèn đỏ, hai bên đường lúc này chỉ còn là hai hàng cây xanh ngắt tỏa bóng mát khắp con đường, dải màu xanh dẫn đến ngôi trường thân yêu.

Khi đã bước vào cung đường này, nếu là mùa hè thì cái nóng bức ngoài kia không còn đáng lo ngại nữa mà thay vào đó là những luồng gió mát rượi và những tiếng chim hót líu lo trong vòng cây kẽ lá khiến cho ai cũng phải yêu đời hơn.Trong tôi, con đường đi học lúc nào cũng đẹp, cũng thân thương, là con đường vô cùng quan trọng trong cuộc đời tôi. Đây là con đường đưa tôi đến với ước mơ, với niềm vui mỗi ngày, là con đường cả đời tôi không bao giờ có thể quên.

3. Bài văn mẫu số 3

“Quê hương” hai tiếng ấy nghe mà gần gũi thân thương làm sao? Tuổi thơ ai cũng có những kỉ niệm đẹp để mà nhớ, mà yêu ở quê hương. Tuổi thơ của em gắn bó với cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hòa,… nhưng gắn bó với em nhất vẫn là con đường từ nhà tới trường. Với em, con đường này có biết bao kỉ niệm, có những hàng cây xanh cao vút.

Đó là con đường rải đá răm như bao con đường khác. Tuy không rộng lắm, lại gồ ghề, lồi lõm nhưng đường cũng đủ cho một chiếc xe tải chạy qua. Mỗi khi đặt chân lên con đường lòng em lại cảm thấy bồi hồi. Đầu làng, cây gạo đứng giương dù che nắng. Nơi đây đã chứng kiến những ván bi quyết liệt của bọn trẻ chúng em. Hai bên đường là hàng bạch đàn với những chiếc lá nhỏ như con mắt nhìn xuống đường. Sau hai hàng cây là cánh đồng rộng bát ngát, thẳng cánh cò bay. Tuy vậy, đi trên đường vẫn nhìn thấy những ngôi nhà xinh xắn nằm giữa một màu xanh mượt mà của vườn tược. Ông mặt trời từ từ nhô lên thả ánh nắng ấm áp lọt qua kẽ lá chiếu xuống mặt đường như những hoa nắng đang nhảy nhót. Mọi người đổ ra đường mỗi lúc một nhiều. Trẻ em đến trường cùng bà con đi làm, đi chợ ồn ã. Trưa về, người đi lại thưa thớt, con đường như chìm vào trong giấc ngủ. Những chiếc lá khẽ đu đưa trong gió như quạt mát cho con đường. Chiều về con đường như thức giấc. Lại ồn ào náo nhiệt khi các bác nông dân đi làm về. Tiếng nói, tiếng cười gọi nhau í ới, tiếng xe cộ cứ ồn ào suốt cả con đường. Trên cây những chú chim hót véo von tạo ra một bản nhạc giao hưởng.Với em, con đường đã quen thân từ khi cắp sách tới trường. Đi trên con đường mùi ngai ngái của đất, mùi của lúa đồng, cỏ nội phà vào mũi lòng em lại cảm thấy bâng khuâng.

Em rất yêu con đường. Hằng ngày, em đi trên con đường này. Có lẽ vì vậy mà em và nó trở thành đôi bạn thân thiết. Dù đi xa, được đi trên con đường đẹp hơn nhưng hình ảnh con đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em, bởi vì nó đã nâng từng bước đi lẫm chẫm đầu tiên của đời em.

4. Bài văn mẫu số 4

Đầu làng em có một con đường nhỏ ngăn cách giữa cánh đồng và làng quê. Ở con đường đó có một hàng xe xanh rì rào tỏa bóng mát rượi. Em rất thích đi dưới hàng tre xanh đó.

Chẳng biết hàng tre này đã trồng từ bao giờ, em chỉ biết khi em còn là một cô bé lớp một em đã thấy từng bụi tre già nằm thẳng hàng ở đây. Từ ngoài làng nhìn vào hàng tre như một hàng rào vững chắc bảo vệ cho làng. Hàng tre được trồng bên vệ đường rộng. Bây giờ đường đã được đổ bê tông sạch sẽ nhưng những bụi tre vẫn được dân làng giữ lại. Mỗi bụi tre rất to, bốn đứa em đứng vòng tròn, nắm lấy tay nhau mới hết vòng của bụi tre. Buổi sáng, tre ngả bóng che chở cho làng. Buổi trưa, bóng tre là nơi lí tưởng để mấy chú bò nằm ngủ. Buổi chiều, bóng che ngả xuống ruộng che mát cho các bác nông dân đi cấy. Đứng dưới gốc tre nhìn lên là cả một bầu trời lá xanh mát. Thi thoảng ánh nắng chiếu xuống xen qua tán lá làm em tưởng như đó là những vì sao lấp lánh đang cười với chúng em. Đứng gần hàng tre em có thể nghe thấy tiếng chim chích, chim họa mi, chim vành khuyên thi nhau nói chuyện. Âm thanh ấy yên bình đến lạ.

Em hay gọi con đường đó là con đường cây tre. Con đường toàn những bụi tre xanh reo rì rào cùng gió. Có những lần nghịch ngợm em lại chạy vọt sang bên bờ ruộng để bắt châu chấu, chuồn chuồn bên cánh đồng lúa. Có lúc em dùng lá tre kết thành cào cào, châu chấu. Bà dùng lá tre ủ mầm giá đỗ cho cả gia đình. Chúng em cũng thường chơi trò trốn tìm quanh gốc tre. Bụi tre già vẫn ở đó, bao dung, trìu mến nhìn em lớn lên với những trò trẻ con thơ ngây.

Bây giờ và sau này em vẫn cứ mãi gọi đó là con đường cây tre. Con đường mát nhất của làng. Em mong rằng con người sẽ không chặt tre đi để em mãi được bóng tre che chở, bảo vệ.

Đăng bởi: Trường Tiểu học Thủ Lệ

Chuyên mục: Giáo dục, Lớp 5

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button