Tổng hợp

Bài thơ Vàm Cỏ Đông (Hoài Vũ) – Niềm tự hào với con sông quê hương

Bạn đang xem: Bài thơ Vàm Cỏ Đông (Hoài Vũ) – Niềm tự hào với con sông quê hương

Bài thơ Vàm Cỏ Đông là một trong những sáng tác hay độc đáo của nhà thơ Hoài Vũ. Bài thơ này ca ngợi dòng sông Vàm cỏ đông. Và đó cũng chính là tình yêu, sự tự hào và tình cảm yêu mến của nhà thơ đối với dòng sông quê hương. Và chính tình cảm ấy được mở đầu từ một câu hỏi đối với em, người con gái của miền Bắc. Nếu các bạn quan tâm thì hãy cùng Trường Tiểu học Thủ Lệ khám phá ngay nhé!

Ở tận sông Hồng, em có biết
Quê hương anh cũng có dòng sông
Anh mãi gọi với lòng tha thiết:
Vàm Cỏ Đông! Ơi Vàm Cỏ Đông!
Đây con sông xuôi dòng nước chảy
Bốn mùa soi từng mảnh mây trời
Từng ngọn dừa gió đưa phe phẩy
Bóng lồng trên sóng nước chơi vơi
Đây con sông như dòng sữa mẹ
Nước về xanh ruộng lúa, vườn cây
Và ăm ắp như lòng người mẹ
Chở tình thương trang trải đêm ngày
Đây con sông như dòng lịch sử
Sáng ngời tên từ thuở Cha Ông
Đã bao phen đoàn quân cảm tử
Vùi đáy sông xác giặc tanh nồng
Ơi Vàm Cỏ Đông! Ơi con sông
Nước xanh biêng biếc chẳng thay dòng
Đuổi Pháp đi rồi, nay đuổi Mỹ
Giặc đi đời giặc, sông càng trong
Có thể nào quên những đêm thâu
Thức với sao đêm, anh đánh tàu
Má đem cơm nóng ra công sự
Nghe tàu Mỹ rú, giục “ăn mau”
Có thể nào quên cô gái thơ
Bơi xuồng thoăn thoắt dưới trăng mờ
Đưa đoàn “Giải phóng” qua sông sớm
Bên sông, bót giặc đứng sờ sờ
Có thể nào quên những con người
Tóc còn xanh lắm, tuổi đôi mươi
Dám đổi thân mình lấy tàu giặc
Nụ cười khi chết hãy còn tươi
Vàm Cỏ Đông đây, ta quyết giữ
Từng chiếc xuồng, tấm lưới, cây dầm
Từng con người làm nên lịch sử
Và dòng sông trong mát quanh năm
Vàm Cỏ Đông đây, ta quyết giữ
Từng mái nhà nép dưới rặng dừa
Từng thửa ruộng ngời đen màu mỡ
Từng mối tình hò hẹn sớm trưa…
Ở tận sông Hồng, em có biết
Quê hương anh cũng có dòng sông
Anh mãi gọi với lòng tha thiết
Vàm Cỏ Đông! Ơi Vàm Cỏ Đông!

Xuyên suốt bài thơ ta có thể cảm nhận được một nét rõ ràng những chan chứa cảm xúc, nỗi nhớ. Và xen lẫn vào đó chính là sự tự hào và cả ân tình thủy chung của Hoài Vũ đối với chính con sông quê hương của mình.

Ngay từ khổ thơ đầu tiên trong bài thơ Vàm cỏ đông ta có thể cảm nhận được một tình yêu tha thiết của tác giả. Nhà thơ đứng trên dòng sông của mình. Và ở đó nhà thơ nhớ về người em ở tận sông Hồng và liệu em có biết rằng quê hương anh cũng có dòng sông. Đó vừa như là một lời kể mà cũng chính là một câu hỏi để giới thiệu dòng sông quê hương: sông Vàm Cỏ đông.

Ở tận sông Hồng, em có biết
Quê hương anh cũng có dòng sông
Anh mãi gọi với lòng tha thiết:
Vàm Cỏ Đông! Ơi Vàm Cỏ Đông!

Chính nhà thơ đã sử dụng những từ thân thương gợi sự thiết tha trìu mến để gọi con ông này. Và phải chất chứa bao nhiêu tình yêu thương mới có thể cất lên những câu thơ “Vàm cỏ Đông ! Ơi Vàm cỏ Đông !”.Chính tiếng gọi tha thiết ấy đã làm ngân lên tình cảm tha thiết, làm xao xuyến trong lòng mỗi người. Để rồi mỗi âm thanh đó sẽ đi theo nhà thơ suốt cuộc đời và cũng là điểm nhấn cho bài thơ Vàm cỏ đông.

Sau tiếng gọi đầy thiết tha, nhà thơ đã đưa ta xuôi theo dòng nước. Để rồi từ đây giới thiệu con sông quê hương với những đặc trưng riêng không hề trộn lẫn với các con sông khác. Đó là cách miêu tả con sông không phải trong một khoảnh khắc nào đó mà trong chính ấn tượng của nhà thơ. Bao nhiêu năm vẫn thế và nó là hình ảnh Bốn mùa soi từng mảnh mây trời. Và chính con sông nào mặt nước cũng in bóng mây trời để từ đây thấy được nỗi nhớ thương vời vợi. Cũng như sự nặng tình với quê hương xứ sở.

Đây con sông xuôi dòng nước chảy
Bốn mùa soi từng mảnh mây trời
Từng ngọn dừa gió đưa phe phẩy
Bóng lồng trên sóng nước chơi vơi
Đây con sông như dòng sữa mẹ
Nước về xanh ruộng lúa, vườn cây
Và ăm ắp như lòng người mẹ
Chở tình thương trang trải đêm ngày

Hình ảnh con sông trên mảnh đất quê hương đó là những nét đẹp ân tình. Nó cũng như dòng sữa mẹ đã che chở và bồi đắp nuôi dưỡng cho bốn mùa hoa trái ngát hương. Và tình yêu thương ấy không chỉ được so sánh với dòng sữa mạ làm. Mà đó còn là tình mẹ bao la như chính tình yêu của mẹ dành cho các con.

Trên đây là toàn bộ bài thơ Vàm Cỏ Đông cùng với đó là những nhung nhớ, tình yêu mà nhà thơ muốn chuyển tải. Qua đó ta có thể cảm nhận được sự chan chứa cảm xúc, nỗi nhớ, niềm tự hào của gia đình. Và cũng chính là tình nghĩa ân tình thủy chung của chính nhà thơ đối với con sông Vàm cỏ đông. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button