Tổng hợp

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Bạn đang xem: 1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Những bài thơ buồn muốn khóc đúng như tên gọi của nó, với những ca từ của mình, nó có thể làm bất cứ ai xúc động nghẹn ngào. Đối với ai có một tâm hồn nhạy cảm thì luôn chất chứa nhiều nỗi niềm riêng mà không dám chia sẻ cùng ai. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!

Những bài thơ buồn muốn khóc về tâm trạng chia tay người yêu luôn được các độc giả đón nhận nhiệt tình. Bởi nó chuyển tải được những cung bậc cảm xúc, những chuyển biến tâm lý của con người ta khi mất đi người mình yêu thương. Đó có thể là những mâu thuẫn không cách nào hàn gắn hay cũng có thể là không thể nào bên cạnh người mình yêu thương được nữa.

Anh ơi ! Một phút yếu mềm
Đời em đã phải nhiều đêm khóc thầm !
Tình yêu đâu có lỗi lầm
Chỉ niềm tin mới đặt nhầm chỗ thôi …!

Giận mình , sao vội nghe lời
Dỗ dành ngon ngọt của người không quen
Bông hoa giờ vấy bùn đen
Làm sao gột sạch nhọ nhem bây giờ ?

Mai này , tội đứa con thơ
Buột mồm hỏi bố , bấy giờ nói sao !?
Đắng cay , ôi ! Phận má đào
Vui vẻ một phút , đổi trao một đời

Bây giờ , đã trót lỡ rồi
Đành ôm khối hận … một thời xuân xanh !!!

Hãy khóc đi em vơi khối sầu
Không còn vướng đọng nỗi niềm đau
Tiếng yêu ngày trước không còn nữa
Lời hứa trôi theo nước qua cầu

Hãy khóc xua tan khối hận sầu
Gì tình đã phụ ôm buồn đau
Tiếc thương chi nữa thêm vướng khổ
Khóc để lệ rơi xóa nỗi sầu

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Hết yêu rồi …thì thôi nhé chia tay
Dẫu buồn vui …đến đây là dừng lại
Đau một lần …còn hơn day dứt mãi
Buông tay nhau …rồi làm lại từ đầu

Hết yêu rồi …xin hãy nói một câu
Dẫu đớn đau …nhưng đó là sự thật
Đừng cố níu một tình yêu đã mất
Khi trong lòng đã tắt lửa yêu thương

Hết yêu rồi …thôi đừng bước chung đường
Quay ngược lối …đừng nặng lòng vương vấn
Ai trong đời mà chưa từng nhầm lẫn
Bước hụt rồi …nhớ cẩn thận lần sau

Hết yêu rồi …sẽ có người đến sau
Xoa dịu nỗi đau …lau khô nước mắt
Đừng oán trách …đừng giận hờn dằn vặt
Chuyện tình buồn … cất giữ …để tìm quên

Trời cứ mưa, mưa mãi
Lòng người lệ mãi tuôn
Nỗi buồn sao chiếm trọn
Cả một đời yêu thương

Sao cứ một lần yêu
Là một lần dang dở
Là một lần tình vỡ
Là một lần chia ly

Sao cứ phải yêu nhau
Rồi cùng nhau hứa hẹn
Dành cho nhau trọn vẹn
Tình yêu của chính mình

Để rồi không yêu nữa
Ánh mắt nhìn xa xăm
Để rồi lòng nuối tiếc
Lời ước hẹn trăm năm

Trăm năm hay năm năm
Năm năm hay năm tháng
Tình sao mà chóng váng
Buồn sao dài lê thê …

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Người con gái khóc bằng đôi mắt
Khi tình tan oặn thắt con tim
Mỗi ngày nỗi nhớ dài thêm
Nhưng rồi cũng sẽ êm điềm quên đi

Người đàn ông không rơi nước mắt
Khi tình yêu lạc mất vòng tay
Cho dù tình có đắng cay
Thì người cũng sẽ nhớ hoài trong tim

Người con gái thường không ngần ngại
Đã yêu rồi ngây dại con tim
Cho dù phải thức mỗi đêm
Nhớ về người ấy, mỗi đêm khóc thầm

Người đàn ông thường hay lặng câm
Dù thương lắm …âm thầm lặng lẽ
Để rồi trở thành một kẻ
Yêu đơn phương…và lặng lẽ chịu đau

Người con gái dễ dàng hạnh phúc
Khi được người cầu chúc trăm năm
Dù đó là mối duyên thầm
Thì em cũng vẫn âm thầm yêu thương

Người đàn ông thường hay tăm tối
Và dễ dàng lạc lối đường yêu
Cho dù tình ấy chắt chiu
Thì anh cũng sẽ mãi yêu một người

Mặn bờ môi khóc mãi suốt đêm dài
Tâm trĩu nặng vì ai lòng trăn trở
Nuốt cay đắng ngậm ngùi câu duyên nợ
Trong canh tàn vẫn nhớ hoài hình anh

Bạn lòng ơi ngang trái giấc mơ lành
Em chờ đợi cau xanh hòa tơ thắm
Dẫu cách biệt vẫn in hình sâu thẫm
Giữa màn đêm lệ đẫm hoen mi nhòa

Giờ một mình ngẫm xót phận đời hoa
Chắc kiếp trước đôi ta đà lỗi hẹn
Nên gặp gỡ nhói đau hoài chưa vẹn
Dấu yêu ơi cùng vun vén nha chàng

Em ước hoài mộng đẹp với tình lang
Em chờ đợi dù muộn màng cũng cố
Chỉ mong được cùng anh vượt bão tố
Dõi âm thầm dù có lắm phong ba

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Có đôi lúc tôi giấu mình thật kỹ
Muốn một mình thủ thỉ với đêm thâu
Rồi một mình thức trắng ngẫm nỗi sầu
Nghe đau đáu một nỗi niềm hoang vắng

Có đôi lúc tôi thấy mình thầm lặng
Chỉ một mình nhìn trăng dạ ngẩn ngơ
Rồi một mình cảm thấy thật bơ vơ
Muốn òa khóc như trẻ thơ đòi mẹ

Có những lúc tôi một mình khe khẽ
Gọi tên ai mà chẳng gọi nên lời
Rồi đôi lúc tôi mỏi mệt rã rời
Nghe mặn đắng bờ môi rơi từ khóe mắt

Có những lúc tôi khép mình thật chặc
Nhìn mây trời tím ngắt với niềm đau
Tôi muốn mình thôi không nghĩ về nhau
Dù con tim đã nát nhàu thương nhớ.

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng hẹn nhau đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào.

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng đổ cho anh bao tội lỗi
Em đứng lặng mắt nhìn ai không nói
Anh cũng vô tình có hiểu nổi em đâu

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Em đã chẳng trách anh yêu người khác
Điều đơn giản bây giờ em mới biết
Thì anh xa, anh đã qua xa rồi

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Nhìn cơn mưa chiều nay rơi nặng hạt
Nghe lòng mình vỡ nát bởi buồn thêm
Nhặt lá rơi…em ngồi đếm trước thềm
Rồi lần bước khi màn đêm chưa sáng.

Đời không may trái ngang tình nứt rạn
Ôm nỗi sầu năm tháng khóc chia phôi
Bước đường yêu tình ngược lối mất rồi
Đành cam phận lẻ đôi gồng gánh nhớ.

Còn bao nhiêu những vần thơ dang dở
Chưa trọn tình trăn trở muốn tìm nhau
Nét chữ nghiêng dù mực đã phai màu
Hay nghịch cảnh đớn đau tình không đổi.

Vừa tan mưa mình em ngồi ngóng đợi
Nguyện tình này chỉ trao gởi cùng anh
Ước mong sao luôn hạnh phúc an lành
Bao kỷ niệm ngày xanh đừng tuột mất.

Bởi chiêm bao nên giấc mơ chẳng thật
Tình chúng mình đã mất giữa trần gian.

Cuộc sống này luôn chất chứa những bộn bề và cũng vì thế những bài thơ buồn muốn khóc càng thêm sâu lắng và dễ dàng chạm đến trái tim người đọc hơn. Những bất cập, những va vấp khi bước vào xã hội, những mưu tính, lo toan đôi khi làm con người ta mệt mỏi đến đau lòng. Hy vọng những vần thơ buồn muốn khóc này có thể nói lên nỗi niềm của bạn.

Có những lúc tôi muốn được một mình
Tim góc khuất ngồi lặng thinh không nói
Chẳng thiết nghe dù bất kỳ ai gọi
Muốn giấu mình vào một cõi riêng thôi.

Lúc này đây là tận cùng đơn côi
Giữa đường dài với đôi chân rời rã
Nhìn xung quanh chỉ thấy toàn xa lạ
Và mịt mùng muôn ngả đến vây quanh.

Tựa như thể chiếc lá úa trên cành
Bỗng thấy mình chợt mong manh trong gió
Dẫu vẫn biết nhân sinh là ở trọ
Mà không đành buông bỏ những vương mang.

Đời khác gì là một kiếp đò ngang
Chở nỗi buồn cứ hàng ngày vẫn thế
Khung trời buồn có khi nào ngớt lệ
Khi lòng tôi chẳng thể phút an yên.

Xoá làm sao được hết nỗi ưu phiền
Hằn trong tim bao truân chuyên quá đỗi
Yêu kiệt cùng phải chăng là có tội ?
Nên phải đành trăng trối cuộc tình si.

Có lúc nào khô nước mắt trên mi
Bởi kỷ niệm mãi ôm ghì nỗi nhớ
Chẳng muốn trách vì đâu cuộc tình lỡ
Để đời này tôi ngỡ chỉ hoang vu.

Lúc này đây… chỉ thấy bóng tàn thu.

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Mẹ cho tiếng khóc vào đời
Giờ đây lại khóc tiếc người xa xăm
Trãi qua bao cuộc thăng trầm
Dây tơ sao nỡ trói nhầm phận duyên

Vì yêu trãi mộng đêm huyền
Bởi sai một khắc lụy nguyên kiếp sầu
Bơ phờ một khối tim đau
Tan hoang nẽo mộng bạc câu ái tình

Thương mình một sắc hoa xinh
Tương tư khắc khoải bóng hình mãi neo
Dòng đời nghiệt ngã cheo leo
Lòng vương rách toạc lệ theo nắng hồng

Hận đời tình đã cho không
Đông qua hạ tới chất chồng tiếng yêu
Tóc xanh bạc khói mây chiều
Bơ vơ một cõi với nhiều suy tư

Mệt mỏi rồi bao năm tháng ngược xuôi
Đã nếm đủ vị đời trong nước mắt
Dù cố gắng nâng niu và lượm nhặt
Từng nụ cười vẫn chẳng nắm chặt tay

Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa mai
Luôn mang đến những đắng cay hờn tủi
Có nhiều khi âm thầm tôi tự hỏi
Mình đã sai và lầm lỗi chỗ nào

Mà kéo dài theo năm tháng khổ đau
Bước chênh chao trên đường đời mấp mé
Kiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻ
Chẳng biết mình rồi sẽ phải về đâu

Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâu
Là số phận không thể nào thoát được
Nên dẫu có bốn ba đời xuôi ngược
Mãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi.

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Đừng tuyệt vọng, Người ơi đừng tuyệt vọng.
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua mau.
Thuốc thời gian, là phương thuốc nhiệm màu.
Sẽ giải hết những oan tình ảo mộng.

Hãy tỉnh lặng cho tim mình lắng đọng.
Quên chuyện buồn và những nỗi sầu tư.
Hãy cười lên cho lòng mình thư thả.
Trái tim hồng vẫn còn cả ước mơ.

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ
Để ngày dài biết sẽ về đâu
Không tương lai, cuộc sống một màu
Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.

Có phải chăng…cuộc sống không phép màu
Không san sẻ và không ai hiểu thấu?
Bao khó khăn vất vả một mình mình gánh chịu
Mọi lo lắng,gian truân trên đoạn đường đã qua.

Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua
Và bao đau khổ xót xa một mình
Cũng là một kiếp con người
Sao long đong chốn biển đời xa xôi

Cuộc đời như dòng nước trôi
Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đó
Chầm chậm dâng như con nước trở về
Biết bao chiều chân lạ bước lê thê
Bỗng chợt thấy đam mê không còn nữa

Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửa
Trắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôi
Không ngày vui buồn cũng chỉ thế thôi
Thật muốn bước mau qua đời ngắn ngủi

Ước vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủi
Ngày như đêm lủi thủi gót chân hoang
Những nơi qua toàn thấy cảnh điêu tàn
Người phụ rẫy kẻ quàng vai áo hận

Nếu đã biết đường tình luôn lận đận
Sao còn yêu còn chấp nhận đau thương?
Để đêm đêm trơ mắt suốt canh trường
Nhìn quanh quẩn ngàn phương tràn bóng tối!

Khóc đi! Khóc một mình thôi
Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền
Trải bao sóng gió, đảo điên
Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.

Khóc đi, hãy khóc một mình
Để cho thanh thản lặng thinh theo về
Biết hồn còn chút u mê
Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.

Khóc đi cho nhẹ lòng này
Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?!
Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường
Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?!

Thương mình, nghĩ nỗi can qua
Biết buồn rồi sẽ nhạt nhoà dần thôi
Hôm nay khóc một mình rồi
Để mai cười với mọi người quanh ta

Khóc đi, hãy khóc mặn mà
Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui!

1001 bài thơ buồn muốn khóc làm đau nhói con tim

Những bài thơ tình yêu buồn chia tay hấp dẫn luôn được nhiều bạn đọc yêu thích và chia sẻ rầm rộ. Những ai vừa chia tay thì những bài thơ này được xem như một liều thuốc thần thánh xoa dịu nỗi đau trong lòng. Hãy cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!

Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó
Rồi lớn lên với cuộc sống cơ hàn
Nên tôi quý những thứ tôi đang có
Biết làm gì lúc sóng gió gian nan?
Cha mẹ tôi là nông dân lam lũ
Tấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôi
Nhưng tô ko cúi đầu hay tủi hổ
Bởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đời
Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữa
Cũng chưa từng uống nước lã cầm hơi
Thì sao bạn biết quý từng hạt lúa
Mẹ cùng cha gom nhặt cả một thời
Nếu còn sống bằng đồng tiền của mẹ
Vẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơi
Thì bạn ạ ! đừng vô tình cười nhạo
Khi gặp ai nghèo khó ở trong đời…

Gia đình có cũng như không
Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau
Mới nghe câu chuyện mà rầu
Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền
Cha thì đi vắng triền miên
Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa
Tội cho con trẻ ngây thơ
Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xa
Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề
Bỗng dưng nước mắt tràn trề
Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì

Chỉ cần một nơi về mãi nhớ,
Bước chân vào…cửa mở đón chào…!
GIA ĐÌNH luôn chứa ngọt ngào,
Mâm cơm nghi ngút …chứa bao ân tình!
Ta chỉ có GIA ĐÌNH mỗi một,
Nơi sẳn sàng chứa cốt nhục mình.
Luôn là bệ phóng quang vinh,
Giúp ta xây dựng bước trình tương lai…!
Khi ta gặp bước dài gian khó…!
Về GIA ĐÌNH sẽ có niềm vui!
Yêu thương sẽ giúp đẩy lùi…
Bao nhiêu đỗ vở dập vùi giảm đau !
Khi tim nhỏ rối nhàu tình khổ,
Hãy nhớ về bến đổ GIA ĐÌNH.
Hãy ghi nhớ mẹ cha sinh…
Hãy trân quý công trình dưỡng nhi !
Ta thấy đó…xuân thì thay đổi,
Bốn mùa qua tiếp nối phút giây.
Đông Tây Nam Bắc đổi thay,
GIA ĐÌNH vẫn cứ đêm ngày đợi con

Tôi đã lớn cũng từ căn bếp
Để giờ đây ngồi xếp vần thơ
Đi xa vẫn mãi ngóng chờ
Nơi tôi hằng ủ giấc mơ đời mình
Tôi biết rõ gia đình nghèo khó
Bởi quê nghèo chỉ có ruộng thôi
Quanh năm lưng bán cho trời
Mặt kia cúi đất cả đời chẳng hơn
Từ cuộc sống tôi hờn cái khổ
Cố đi lên bằng nổ lực thân
Tuổi thơ vốn đã chuyên cần
Dù cho vất vả chẳng than một lời
Nhìn rạng rỡ nụ cười ai biết
Tôi trải qua mải miết gió sương
Những hôm thức trắng đêm trường
Mắt nâu trũng lại má hường kém xinh
Nhưng ngẫm lại đời mình là sướng
Bởi so bì số hưởng hơn ai
Ngoài kia nhiều lắm cảnh dài
Cơm ăn chưa đủ ngày mai thế nào?

Con người sống trên chốn hồng trần
Số kiếp ông trời đã định phân
Vui, buồn, bất hạnh hay may mắn
Người quá giàu sang,kẻ thiếu phần
Người khổ biết vượt qua số phận
Ăn ở hiền lành,khỏe tấm thân
Nếu muốn bản thân không lận đận
Cố gắng đừng gieo chuyện nợ nần
Khi quá túng cùng,đừng nghĩ quẫn
Rồi vướng vào những chuyện bất nhân
Lao động cần cù ta kiên nhẫn
Một ngày sẽ thoát được khó khăn
Còn khi giàu phải có lòng nhân
Giúp kẻ sa cơ,kẻ cơ bần
Răng mình,luôn có lòng trắc ẩn
Giúp người là tự giúp bản thân
Cao xanh đã định rất công bằng
Làm người phải phân biệt giả chân
Con người đạo đức luôn chiến thắng
Thoát khỏi u mê,hết nhọc nhằn

Ai mà không có mẹ cha
Ai mà không biết ở nhà có con
Vậy mà đôi lúc vẫn quên
Tiền tiêu xả láng …là quyền của ta
Khi đó lại thấy ở nhà
Mẹ phải lọ mọ …lân la ngoài đường
Con thì cũng rất đáng thương
Học hành bập bõm…tìm đường mưu sinh
Bớt tiêu đi mất chục nghìn
Mẹ và con cái…gió sương làm gì
Ai ơi hãy nghĩ lại đi
Giúp mẹ những gì thì hãy giúp ngay

Gia đình hạnh phúc ấm êm
Cơm thiu mắm mặn ấm êm cửa nhà
Gia đình mà đổ vỡ ra
Con cái đã khổ lại còn bơ vơ,

Trên đây là những bài thơ buồn muốn khóc mà chúng tôi muốn giới thiệu với bạn. Đó là những cảm xúc thường thấy của con người ta, có thể làm họ đau đớn đến xé lòng. Tuy nhiên qua những vần thơ này chúng tôi cũng muốn gửi tới bạn một thông điệp. Nỗi buồn là điều khó có thể tránh khỏi trong cuộc sống này. Nhưng mong bạn luôn mạnh mẽ để vượt qua. Thân Ái! 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button